Để Tám hổng từ chối, tôi bụm nguyên bàn tay để lòng tay Tám úp vô chỗ háng tôi. Tám kéo co đòi rút ra, tôi đè nghiến nó lại. Tám lầy huầy rồi im lìm. Bàn tay Tám giờ nằm gọn lên cặc tôi, tuy chưa nhúc nhích, nhưng không kháng cự nữa. Tôi áp miệng gần tai Tám, tôi ca : Tám ơi, nhìn trộm lồn cưng, tui chịu hết nổi. Cho tui rờ chút nghen. Tám hứ hứ cho có lệ, chớ tôi đã bóp lia ngoài quần Tám rồi còn gì. Tôi xào xào vải quần và hối Tám cũng bóp cặc tôi đi. Tám ngún nguẩy mà có chịu rút tay đâu, còn khư khư đặt ở đó.
Tôi chợt biết lâu nay Tám không được ai rờ bóp nên càng tận tình vuốt bóp Tám căng lên. Tôi bóp tới chừng thấy Tám hơi thun người lại chịu trận, chẳng hỏi chẳng rằng, tôi thọt luôn vô cạp quần mò ngay cái lồn nóng hổi. Tám chống cự sơ sơ và khi ngón tay tôi tách được mu lồn Tám rồi thì chị đánh đeo như chó mắc lẹo. Chị lúng túng như bị treo tòn teng, tôi tha hồ bóp móc lồn chị. Tôi đẩy Tám đứng ra phía trước, tôi đứng sau thọc tay bóp lồn thuận hơn. Tám nhột cong gập người lại, tôi xấn tới xỏ ngón tay vào lỗ ngoáy rần rần. Tám địu địu như mang tôi trên lưng, một bàn tay chị vòng ra sau đít bắt đầu mò vặt con cặc.
Tôi móc lồn, Tám khom khom người. Tôi nhận ra Tám không bận quần lót. Tôi vọc lồn chị một hồi thì khí chảy ra. Tám càng hạ thấp ngực xuống, tôi liến lòn tay vào áo bốc hốt luôn vú chị. Tám có mặc nịt vú nên tôi xốc xốc nhiều lần. Sau đẩy tôi hất cả hai bên nịt bật ra khởi bầu vú thì tôi bóp ngắt như điên. Tôi chuốt hai núm vú thiếu điều chúng muốn lòi tét ra ngoài. Tôi vo cục núm vú nào cũng to đùng lên và lồn thì bị tôi móc giữ và thúc cho nhễu nhão cả ra. Từng hồi, từng hồi, Tám rùng mình, mỗi lần như vậy mu và lòng bàn tay tôi nhây nhớt khí lồn Tám nóng hổi.
Tôi bóp vú, tôi mò lồn Tám, chị lụp chụp như cóc nhảy. Hai chưn lựng khựng muốn xụm, một tay quơ quơ muốn té, còn một tay bóp cứng cặc tôi. Thấy Tám bò nhoài, tôi lê Tám đến chỗ nằm vật ngả ra. Tôi lách tránh cho Tám nằm thoải mái. Và không chần chừ, tôi tuột quần Tám xuống khỏi gối. Tôi không mở đèn lên, song điều đó đâu cản ngăn tôi mò trật cái lồn. Tôi đẩy Tám nằm hẳn lên giường, nắm hai cổ chưn bẻ ngược ra, như bẻ càng cua. Tôi dùng chót cằm ịn lên đám lông lồn mà cà, khí ướt bị phá kêu lóc chóc. Tôi cà tới khi cằm tôi cũng ướt nhầy nhợt thì kê luôn miệng vô mà cạp.
Tám sướng tê mà thấy miệng tôi cạp lồn cũng la bải hải : chèn ơi, cậu dơ quá, tui mới đái xong có rửa gì đâu mà cậu hục vô bú, ghê vậy. Tám nói cứ nói mà tay thì cố che bụm lồn lại. Tôi gác hai giò Tám lên vai, dùng hai tay hất tay Tám ra. Tôi nhào vô cạp mà la : dơ gì mà dơ, kệ tui. Rồi tôi bú lồn Tám oàm oạp. Tôi rúc miệng và đánh lưỡi vào khắp trong lồn, móc bên khe, liếm giữa lỗ và cắn nhay cái hột le chót chét. Tám sướng quíu lại, kẹp cứnggiò che cái lồn. Tôi phải vất vả vừa đánh vật gỡ không cho Tám bụm lấy lồn, đông thời cũng bú lấy bú để cái lồn nhào lộn thì mới khiến Tám chịu trận.
Tôi cắn được lồn Tám, bú mạnh bú bạo, bú lây bú lất, trước Tám còn tưng tưng cái đít, sau thì nằm banh háng ra mà để tôi bú no nê. Tôi móc lưỡi sâu vào lỗ lồn, gồng cho cứng lên rồi thụt ra thụt vô xục xục. Tám rên hư hử : cha mẹ ơi, bú lồn sướng vậy sao. Hèn chi mà thằng chồng mắc dịch của tui mê lồn mấy con đĩ chó. Tôi bú lồn, cạp lồn mà hai tay còn bóp lên hai vú, giựt giựt nữa. Hai giò Tám tung tăng trên vai tôi, tụt lên tụt xuống, lạng quạng, tôi phải vừa bú chỗ này, vừa bóp chỗ kia, lại còn phải xóc mới giữ yên chỗ.
Tôi bú tê mê vì Tám chưa lần nào bị bú mẩn muội như vậy. Tám rên còn hơn lên cơn nóng lạnh, vặt tóc tôi muốn nhổ cả bụm rớt ra. Tôi biết Tám nứng nên vừa bú lồn, bóp vú giữ nhịp, vừa đạp cho quần rớt ra và leo lên đút cặc vào đụ Tám cành cành. Tôi vít hai giò Tám vào hai bên cổ. cắm cặc vô nhắp lấy chết thôi. Khí dâm của Tám nhiều nên thằng nhỏ vô xuôi ót ót, dập tầy huầy cái miệng lồn há lớn tựa mồm ngao. Tôi nghiến răng đụ vung vít, bóp cái vú nhẽo nhèo, xoay tròn cái lồn như giã gạo. Tám banh tận cùng lồn ra cho tôi đụ mệt nghỉ. Tám kêu chói lói hai lần khi lồn bị kích thích tận cùng và khí trào hơn đái. Cả cái lồn đầy khẳm khí cặc và khí dâm của hai tôi.
Tôi đụ, Tám la : em ra, em ra. Rồi khi tôi phóng tinh đầy thì Tám lịm đi một đống. Đó là đêm thần tiên tôi đụ Tám.
HếtĐêm hôm đó hổng biết mắc chứng gì mà tôi đau bụng triền miên. Đi tiêu lần đầu, lần hai rồi lần ba, xoành xoạch, xoành xoạch như gà mắc đẻ. Thét rồi không muốn đi lên đi xuống lầu nữa, phần vì đi nhiều muốn thụt con trê nên mệt, phần thôi thì ngồi dựa đại đâu đó để chờ mót thì đi.
Đang loay hoay với cơn đau bụng từng chặp thì tôi nghe tiếng khịt mũi, tôi nhận ra ngay tiếng của Tám. Chị là bếp của gia đình người bác, coi cũng lịch sự ớn, ngày ngày ra vô thường đụng mặt nhau. Chuyện gia đình chị coi mòi thiếu êm ấm, chồng ba lăng nhăng mèo mỡ tùm lum. Chị giận đi nấu ăn cho người ta để khỏi xốn mắt vì cảnh chồng dập dờn trai gái.
Chị thường ca với tôi : đàn ông đoản hậu, có vợ còn muốn đèo bòng. Tui cần cho mấy cha gặp ba con đĩ bịnh hoạn tám tầng mới tởn. Nó vặt cho bể ống khói mới chừa. Tôi nghe bắt tức cười nên trách chị : Tám à, giận chồng mà cầu mong chiện đó, hổng nên. Bộ ổng bịnh rồi Tám bỏ được sao. Còn nói chi Tám hổng biết ổng bịnh, thấy ổng mò dìa chưa kịp mắng chửi, ổng đâm sập vô bốc hốt và đè ngang, rồi Tám có dám hất ổng không.
Tám coi mòi đuối lý, nhưng nói đại : xí, còn lâu tui mới cho ổng đụng. Đồ thứ ở dơ, chê tui đi kiếm người khác, tui cho để mốc luôn, chớ đừng hòng. Tôi không muốn đôi co nên chỉ nói lửng lơ : thì tui cũng mong Tám cứng rắn như vậy, chớ tôi thấy bà nào bà ấy giận chồng mấy mà ổng léo hánh vô là cũng chịu đèn.
Bình thường Tám ít mang kiến, nhưng thực sự là Tám cận khá nặng. Điều này Tám thố lộ với tôi khi hai người nói tán dóc với nhau. Tám nói : nhặt gạo là phải có kiến mới thấy. Thành ra nghe tiếng Tám lục đục là tui biết liền vì cái tướng đi phục phịch của chị. Vả lại, cả gian dưới này chỉ có mình Tám ở, gia đình bác tôi đều ở trên lầu. Tôi phần đang chọt bụng, phần cũng không muốn gây ra tiếng động làm chi nên giữ nín khe.
Tám lò dò mở cửa buồng tiêu, bật đèn lên và chừng như yên chí đêm khuya chẳng còn ai quanh quẩn nên ung dung ngồi đái xè xè. Loại nhà cầu xây thấp tẹt, bàn ngồi là hai khối gạch thu lu, khi đặt bàn tọa là trông huơ trống hoác. Tám nặng bụng nên vừa ngồi xuống là đái bung vung vít. Tám rặn xè xè, nước xối thao thao. Tôi trân mắt nhìn, cả đám lông dầy tum húp, khi Tám rặn hai mu lồn cử động xập xè, quỉ thần ơi, cả một mớ lồn to tổ chảng. Tám đái có dây có nhợ, lâu dữ chưa xong, mỗi lần thót cái bụng đùn nước tiểu ra là hai mu như cọ vào nhau lép nhép.
Tám đái có vẻ hả hê. Tôi chợt bay mẹ nó cơn đau bụng. Biết mười mươi là Tám hổng hay hoặc biết tôi rình, nên tôi đứng rột lên nhè nhẹ, sáp lại gần cửa nhà cầu nhìn cho đã mắt luôn. Coi bộ Tám muốn đi tiêu vì đái rồi mà rặn è è tiếp nữa, cái lồn do vậy càng đánh nhịp chừng chừng. Tôi dang bàn tay ra ướm, cơ chừng cả cái lồn Tám muốn trám kín lòng tay. Tôi hổng dè là lồn Tám bự cỡ vậy. Trước giờ nói giỡn thì chọc ghẹo sơ sơ, chớ có khi nào tin là có ngày được thấy lồn Tám mãn nhãn vậy đâu....