Truyện thứ 3 thì ngắn thôi. Nhà dì 9 mình gần nhà ngoại mình vài căn. Ko biết trong nhà có gì ko nhưng 10 người qua chơi thì hết 8 người thấy có bóng 1 con nhỏ nào đó ngồi ngay góc bàn thờ co rúm lại mà chả hiểu tại sao lúc họ thấy họ ko dám kể hooặc chỉ cho ai cả, đến khi ra về thì mới kể cho dì 9 mình. 8 trong 10 người gặp ma đấy thì có cỡ 3,4 người đi tolet vừa mở cửa ra là thấy có 1 con đứng trong đấy tóc xõa xuống ngồi chồm hổm ro rúm lại ngay góc. Họ chạy ra ngoài la toáng cả lên (mình có thấy). Từ đó mình ko dám qua luôn. “
Hãy lắng nghe quan điểm của người “trong cuộc về Thế giới linh hồn bí ẩn
Hãy cùng nghe câu chuyện của bạn piggy2612: Tôi tin là có thế giới khác với thế giới chúng ta đang sống, vì chính tôi cũng đã có thể gọi là người trong cuộc của chuyện này. Tôi có 1 chị gái sát tuổi tôi mất khi mới trên dưới 2 tuổi, khi đó tôi mới hơn 1 tuổi thôi, không hề có ấn tượng hay nhớ kỷ niệm gì về chị cả. Tôi là con út nên ngủ với ba mẹ nhiều nhất, các bạn có thể tưởng tượng được không, đêm 30 tết nào chị cũng về đứng dưới cuối giường của ba mẹ.Đứng suốt đêm đến tờ mờ sáng.
Tôi đến bây giờ vẫn còn nhớ đó là bóng trắng, tóc dài mờ mờ hư ảo. Sáng mùng 1 tết, Mẹ bao giờ cũng hỏi tôi hôm qua có gặp chị không con, chị về phù hộ cho cả nhà mình đấy… Nghĩa là không chỉ tôi mà cả mẹ cũng gặp chị, có lẽ cả ba nữa. Bởi vì ba tôi không khóc trong những ngày thường nhưng bao nhiêu năm qua, đến bây giờ vẫn vậy, đêm giao thừa nào ba cũng khóc vì nhớ và thương chị, làm cả nhà lại khóc theo. Tôi tin ba tôi cũng gặp chị. Còn bây giờ tôi cũng không hỏi là chị có về nhà hay không nhưng chỉ biết là chị luôn luôn phù hộ cho mọi người trong gia đình.
***
Bạn Hpdonso khẳng định về sự tồn tại của linh hồn : Thế giới thứ 2 là có thật, nhưng trường hợp của mình thì không cần gọi mà hồn tự hiện ra, đó là anh của người bạn nối khố, nhà có 3 anh em dưới là cô em gái út, hôm đó mình và một người khác nữa ngồi chơi với em gái nó ở giường nhà nó, đang nói chuyện thì em gái nó kêu đau đầu và chóng mặt quá, nhăn nhó trong vài giây rồi nhắm mắt nằm từ từ ra giường rồi cũng chỉ trong tic tắc lại ngồi dậy và bắt đầu nói quay ngay sang mình hỏi han và còn hỏi cả anh trai mình (vì anh trai mình chơi với anh trai nó), rồi còn nhờ mình bóp hộ chân (ông ấy mất vì tai nạn bị đâm gãy đùi) mình không còn hồn vía nào nữa, hai tay bóp chân mà run lẩy bẩy.
May sao lúc đó mẹ anh ấy về thế là mình lại chứng kiến 2 mẹ con ôm nhau khóc nói chuyện hỏi han như bình thường, mẹ anh ấy hỏi thế con ở dưới đấy thế nào ? Anh ấy trả lời là con vẫn đang phải đứng gác (lúc đó anh ấy chưa giỗ đầu) anh ấy phải gác đúng ở chỗ đường bị tai nạn đó theo nhiệm vụ là phải bắt được 1 người đã được chỉ định thì mới được chuyển lên chỗ khác chắc là nhàn hạ hơn, rồi anh ấy còn quay sang mình bảo khi nào mấy đứa rỗi thì ra mộ đắp lại mấy cái lỗ bị chuột khoét cho anh, anh lạnh lắm… có thể mình kể câu chuyện này ra các bạn không tin,và bản thân mình cũng không tin vào bói toán và chưa bao giờ đi gọi hồn nhưng đây là câu chuyện thật 100% mình vẫn nhớ như in hồi đó mình học lớp 8.
Còn đoạn cuối 2 mẹ con ôm nhau khóc bịn rịn chia tay thì đứa em gái từ từ nằm ra giường có vẻ rất mệt mỏi, trong khi nó nằm thì mẹ nó quay sang bọn mình hỏi han về mọi chuyện diễn ra như thế nào rồi quay sang vỗ vỗ vào nó nó bắt đầu mở mắt như vừa ngủ dậy, mặt ngơ ngác rồi mẹ nó cùng với cả bọn mình hỏi nó là cảm thấy trong người thế nào, có nhớ gì không nó trả lời là không biết gì chỉ thấy đầu nặng chĩu, rồi khi nghe mẹ nó và bọn mình kể lại nó mới biết và òa khóc…